Thứ sáu, 20/06/2025 06:55 (GMT+7)

Tâm sự tình yêu 10 năm làm nghề của phóng viên Tạp chí

Trước khi kể chuyện này, tôi nhớ đến những câu hỏi của cô giáo chủ nhiệm khi mình còn đang là học sinh cuối cấp 3 Mê Linh “ước mơ của em là gì?”

Bất ngờ, tôi không biết trả lời ra sao, chỉ biết hồi đó tôi có một ước mơ là sau này lớn lên được làm nhà báo. Vì ở đó được học những bài học cơ bản của cuộc sống, được đi nhiều nơi, góp nhặt cho mình những kiến thức văn hóa vùng miền khác nhau, làm dày thêm hành trang trên con đường đời phía trước.

Thế rồi cho đến ngày bước chân vào cánh cửa đại học, mặc dù không được chọn đúng lĩnh vực chuyên ngành mà mình theo đuổi. Những tưởng rằng ước mơ mãi mãi chỉ là ước mơ xa vời ở phía trước. Vì muốn được đi, được trải nghiệm với cuộc sống nên tôi đã chủ động gặp gỡ một vài anh chị phóng viên từ các báo để học hỏi mày mò thêm cho mình những kỹ năng sống cơ bản nhất.

Ngày đấy, có nhiều người từng nói, tôi sẽ không thể nào thành công trên con đường mình đã chọn. Bởi vì ngay những vấn đề cơ bản nhất cũng chưa thể làm được chứ đừng nói gì tới chuyện đi tác nghiệp. Suốt một quãng thời gian dài, chỉ ăn rồi đọc báo, thậm chí mua những tờ báo giấy hằng ngày như Tuổi trẻ, Thanh Niên, Tiền Phong đọc hết trang này tới trang kia để biết một bản tin mà phóng viên viết ra sao, câu chữ, nội dung hàm chứa điều gì, vấn đề cốt lõi thế nào bên trong để khi đến tay bạn đọc phải cuốn hút. Mỗi ngày tôi học một ít, học từ cái nhỏ đến cái lớn…

tm-img-alt

Nhờ tình yêu nghề báo mà tôi có cơ hội được đi nhiều nơi để học hỏi và khám phá

Suốt nhiều tháng ròng như vậy, ngày nào tôi cũng đọc, thậm chí bất kể một trang tin nào ở trên mạng cũng có thể tìm thấy để đọc. Một khi đã “rành đọc”, các anh chị phóng viên bắt đầu tập tành cho tôi viết những bản tin sơ đẳng nhất. Sau bao ngày tìm tòi, khám phá học hỏi tôi cũng được đăng tải bài báo đầu tiên trong đời mình với tựa đề “Vị Tiến Sĩ miền sông nước, người góp phần thắp sáng những ước mơ” vào năm 2013.

Để làm được một bài phóng sự dài 1800 từ như vậy, tôi phải học hỏi, nắn nót từng câu chữ, thế mà viết đi viết lại tới cả chục lần vẫn không ổn. Gửi đi thì mấy anh kêu không ổn chút nào, làm lui làm tới chừng hơn chục lần rồi các anh mới bắt đầu biên tập, chỉ những điểm sai sót cơ bản, thậm chí đặt tít ra sao cho ngắn gọn mà vẫn toát lên được điểm nhấn của một bài phóng sự. Rồi bài viết được lên trang trong niềm sung sướng của một đứa sinh viên vừa ra trường đang tìm kiếm mọi cơ hội để thắp sáng, nuôi hy vọng ước mơ cho chính mình vẫn hằng ao ước bấy lâu nay. Cũng từ đó mà tôi có thêm nhiều động lực với nghề, để rồi cứ mỗi số báo phát hành đều có bài của mình xuất hiện.

tm-img-alt

Chuyến công tác thiện nguyện tại Hà Giang năm 2018 cùng đoàn Tạp chí Hướng nghiệp Hoà Nhập

Mỗi ngày học một ít, từ dễ đến khó. Chuyển từ tin sang bài, triển khai, nâng tầm vấn đề với một đứa như tôi lúc đó vô cùng khó khăn. Đi sâu vào từng chi tiết, khai thác triệt để thông tin, tiếp đến gặp lãnh đạo các ban ngành để phỏng vấn. Trên hành trình dài, tôi đang bước tiếp với nghề. Đến nay không nhớ nổi mình đã có bao nhiêu tác phẩm được đăng tải từ báo in đến điện tử với nhiều thể loại khác nhau... Hơn 10 năm qua, quãng thời gian tuy không dài cũng chẳng phải ngắn, tôi cảm thấy mình thật may mắn vì lúc nào cũng có những người anh, người chị luôn sát cánh đồng hành bên nhau từ Nam ra đến Bắc.

Ngày đó, tôi may mắn có dịp gặp nhà báo Nguyễn Ngọc Niên, nguyên Tổng Biên tập Báo Công Luận trong lần ông vào TP. Hồ Chí Minh và được giao cơ hội thử sức đi theo nhiều anh chị để học hỏi kinh nghiệm sống. Quãng thời gian ngần ấy năm, tôi đã được trải nghiệm ở nhiều lĩnh vực ở một số cơ quan như Báo Đời sống Pháp luật (nay là tạp chí Đời sống pháp luật), báo Kinh doanh và Pháp luật (nay là tạp chí Doanh nghiệp Tiếp thị), Tạp chí Nông Thôn Mới và cũng trực tiếp đến những nơi như: Cần Thơ, Lâm Đồng, Kiên Giang, Cà Mau, TP. Hồ Chí Minh, Bình Phước, Tây Ninh để có được những tư liệu quý.

Một trong những kỷ niệm trong nghề mà đến giờ vẫn không quên đó là vào tháng 11/2014, tôi được Ban biên tập Báo Đời sống Pháp luật giao nhiệm vụ về huyện Tân Châu, tỉnh Tây Ninh phỏng vấn viết bài về tướng quân hai lúa chế tạo xe bọc thép. Nhận nhiệm vụ, tôi chạy 300km về tận Tây Ninh và có được loạt bài 3 kỳ thật ý nghĩa về cha con đại tướng quân này. Bài 1 “Bí mật trong chiếc máy bay của cha con Đại tướng quân “hai lúa”; Bài 2: “Đại tướng quân “hai lúa” bán máy bay lấy tiền giúp nông dân; bài 3 là: “Đại tướng quân “hai lúa” kể chuyện chế tạo xe bọc thép”.

Đến năm 2017, tôi từ bỏ TP. Hồ Chí Minh ra Hà Nội khởi nghiệp, nhưng duyên nợ với nghề báo vẫn theo đuổi mình. Trong những năm tháng ở Hà Nội tôi có duyên và tiếp tục được gắn bó cùng một số cơ quan báo chí trong đó kể đến là Tạp chí Nông Thôn Mới – TƯ Hội Nông dân Việt Nam.

tm-img-alt

Những năm tháng kỷ niệm cùng Tạp chí Nông Thôn Mới

Trong suốt quãng thời gian này, tôi học hỏi được rất nhiều thứ ở một môi trường báo chí chuyên nghiệp và luôn được các anh chị giúp đỡ tận tình. Tưởng chừng sẽ được gắn bó lâu dài hơn nữa nơi đây, thì ngày 1/3/2025, thực hiện theo Nghị quyết 18 Tạp chí Nông Thôn Mới nằm trong diện phải sáp nhập và từ đây tôi lại bước sang một ngã rẽ mới trên đời đó là về gắn bó cùng Tạp chí Phổ biến và Tham vấn pháp luật Việt Nam. Từ những năm tháng gắn bó với nghề đi từ Nam ra Bắc, tôi nhận thấy bản thân đã học hỏi và trau dồi được rất nhiều những kỹ năng để cống hiến đam mê với nghề. Nhờ vào nghề báo mà tôi có dịp đi nhiều, để có những bài viết ý nghĩa tới cuộc sống, đồng thời cũng là cơ hội để được đi làm thiện nguyện ở khắp mọi nơi.

tm-img-alt

Tập thể ban lãnh đạo, phóng viên Tạp chí Phổ biến và Tham vấn pháp luật Việt Nam nơi tôi đang làm việc

Nhân dịp kỷ niệm 100 năm ngày Báo chí cách mạng Việt Nam 21/6, cũng là dịp để nhớ về lời căn dặn của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Bác luôn nhấn mạnh vai trò quan trọng và tác động to lớn của báo chí “Văn hóa là một mặt trận”, “Cán bộ báo chí cũng là chiến sĩ cách mạng. Cây bút, trang giấy là vũ khí sắc bén của họ”.

Ngoài ra, Bác Hồ cũng cho rằng, phẩm chất đạo đức, năng lực của người làm báo là yêu cầu không thể thiếu để báo chí xứng đáng với vai trò vị trí quan trọng trong công cuộc cách mạng chung của đất nước. Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam 21/6, là dịp để toàn thể nhân dân tôn vinh, tri ân những nhà báo, phóng viên đã đóng góp tâm sức vì một nền báo chí nước nhà vững mạnh, đưa đến độc giả những tác phẩm phản ánh chân thực các vấn đề đời sống, văn hóa, xã hội, những câu chuyện truyền cảm hứng và những tấm gương đáng tôn vinh.

Dẫu mai này chưa biết ra sao, vẫn xin được hết mình, trọn vẹn với nghề và học tập ở những người anh, người chị, người bạn, người em đồng nghiệp trên con đường sự nghiệp báo chí. Nhân ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam 21/6, xin gửi lời chúc đến các anh chị đồng nghiệp lời cảm ơn chân tình, đã dìu dắt tôi vào nghề, chỉ dạy tận tâm. Đặc biệt, đã cho tôi những bài học không có trong trang sách hay giảng đường chỉ dạy...

Cùng chuyên mục

Tin mới