Thứ năm, 20/11/2025 06:51 (GMT+7)

Đạo làm thầy – Giá trị bền sâu trong hành trình tri thức của dân tộc

Ngày 20/11 là dịp để mỗi chúng ta hướng về những người đã lặng lẽ gieo chữ, truyền lửa và dìu dắt bao thế hệ trưởng thành. Giữa muôn đổi thay của đời sống, đạo làm thầy vẫn bền bỉ tỏa sáng, giữ lại những giá trị đẹp của tri thức và nhân cách.

Đạo làm thầy từ lâu đã trở thành một giá trị đẹp đẽ và thiêng liêng trong đời sống dân tộc. Mỗi dịp 20/11, ký ức về những người thầy, người cô lại trở về trong lòng mỗi người như một khúc ca trầm ấm, nhắc nhở chúng ta về hành trình tri thức được vun đắp bằng sự tận tụy, yêu thương và hy sinh thầm lặng. Trong guồng quay hối hả của cuộc sống hiện đại, khi nhiều giá trị vật chất được đề cao, thì “đạo làm thầy” vẫn bền bỉ tỏa sáng, giữ cho nền giáo dục và cho xã hội một điểm tựa nhân văn, thiện lương.

tm-img-alt
Đạo làm thầy từ lâu đã trở thành một giá trị đẹp đẽ và thiêng liêng trong đời sống dân tộc

Người thầy trong tâm trí người Việt luôn gắn với sự nghiêm cẩn, bao dung và mực thước. Họ không chỉ dạy chữ mà còn dạy người, dạy cách sống tử tế, biết sẻ chia, biết vươn lên. Từ vùng núi cao heo hút đến miền biển mênh mông, từ lớp học tạm dựng bằng gỗ đến những ngôi trường khang trang giữa phố thị, dấu chân thầy cô đã in lên biết bao nẻo đường. Có những thầy giáo ngày ngày vượt dốc núi, băng rừng để mang con chữ đến với trẻ em vùng sâu. Có những cô giáo miệt mài bên bàn soạn bài mỗi tối, thức khuya hơn cả học sinh của mình. Và có những người thầy không bao giờ kể công, nhưng chỉ cần nhìn thấy học trò trưởng thành đã thấy mãn nguyện cho cả một đời cống hiến.

Trong ký ức của nhiều người, thầy cô là những người đã xuất hiện đúng lúc khi ta hoang mang, lạc hướng. Đó có thể là khoảnh khắc người thầy đặt tay lên vai đứa học trò cá biệt và nói một câu động viên giản dị, nhưng đủ để thay đổi cả con đường phía trước. Đó có thể là cả một mùa hè người cô bồi dưỡng riêng cho học sinh yếu mà không lấy một đồng học phí nào. Đó có thể là việc thầy cô âm thầm quan sát, lắng nghe để giúp học trò vượt qua những ngày tưởng chừng khó đứng vững. Những điều nhỏ bé ấy không xuất hiện trên báo cáo thành tích, nhưng lại là những giá trị lớn lao tạo nên “đạo làm thầy”.

Ngày nay, khi giáo dục liên tục đổi mới, khi mạng Internet mang đến kho tàng tri thức vô tận, người thầy không còn chỉ là người truyền đạt kiến thức mà trở thành người dẫn đường, người thắp lửa, người gợi mở tư duy. Công nghệ có thể hỗ trợ bài giảng, sách giáo khoa có thể thay đổi, nhưng thứ không bao giờ thay thế được là trái tim của người thầy – trái tim biết lắng nghe, thấu hiểu và đồng hành cùng học trò. Thầy cô thời hiện đại gánh trên vai nhiều trọng trách hơn: vừa dạy tri thức, vừa dạy kỹ năng sống; vừa là người cố vấn, đôi khi cũng là một người bạn để học trò tìm sự chia sẻ. Trong môi trường học đường luôn biến động, những áp lực vô hình như thành tích, chương trình nặng nề, tâm lý thế hệ trẻ thay đổi nhanh chóng khiến nghề giáo trở nên thử thách hơn bao giờ hết. Nhưng chính trong thử thách, phẩm chất của người thầy lại càng được khẳng định: luôn kiên nhẫn, luôn bao dung và luôn cống hiến hết mình cho từng bài giảng.

Có những câu chuyện giản dị nhưng đủ để thấy sức mạnh của tình thầy trò. Một học sinh nghèo mang tặng cô giáo chiếc khăn len cũ sờn vì không đủ tiền mua quà. Một lớp học cũ kỹ tự tay viết tấm băng rôn chúc thầy 20/11 bằng mảnh giấy ghép lại. Một cuộc hội ngộ bất ngờ sau nhiều năm xa cách, khi học trò đã thành đạt, trở về cảm ơn thầy bằng cái ôm chân thành. Những khoảnh khắc như thế khiến chúng ta hiểu rằng tri ân không nhất thiết phải là những món quà đắt tiền; đôi khi chỉ cần một lời chúc mộc mạc, một ánh mắt biết ơn cũng đủ để thầy cô cảm thấy công sức của mình trở nên ý nghĩa.

“Đạo làm thầy” không chỉ là sự tận tụy trong nghề nghiệp, mà còn là tấm lòng luôn hướng về điều đúng, điều thiện. Trong bối cảnh xã hội thay đổi nhanh chóng, sự xuất hiện của nhiều phương pháp giáo dục mới, sự tranh luận về cách dạy – cách học, thì chính bản lĩnh và nhân cách người thầy giúp học trò nhận ra những giá trị bền vững. Thầy cô cũng là những người giữ cho trường học trở thành nơi an toàn, nơi gieo mầm nhân ái, nơi học sinh được học cách làm người trước khi học cách thành công.

Ngày 20/11 vì thế không chỉ là ngày tôn vinh nghề giáo mà còn là dịp nhắc nhở mỗi người về truyền thống “tôn sư trọng đạo” – một truyền thống đã ăn sâu trong nếp sống, nếp nghĩ của dân tộc Việt Nam. Dù chúng ta đi xa đến đâu, đạt được điều gì, thì vẫn có một người thầy, người cô từng kiên nhẫn dắt tay ta bước những bước đầu tiên. Trên con đường đời, ai cũng cần có người dẫn đường. Và người thầy chính là những “ngọn lửa nhỏ” thắp sáng con đường ấy, khiên ta tránh khỏi lầm lạc, giúp ta điềm tĩnh trước khó khăn và trưởng thành trong suy nghĩ.

tm-img-alt
Gửi ngàn lời tri ân đến "Người lái đò" thầm lặng

Trong dịp ý nghĩa này, mỗi chúng ta đều có thể gửi một lời cảm ơn đến những người đã dạy mình nên người. Đó không chỉ là lời tri ân, mà còn là cách để gìn giữ giá trị đạo lý đẹp của dân tộc – giá trị mà thời gian càng trôi, càng trở nên sáng rõ. Bởi nghề giáo không chỉ tạo ra tri thức; nghề giáo tạo ra con người. Và trong từng bước trưởng thành của mỗi thế hệ, luôn có bóng dáng của người thầy đứng phía sau, lặng lẽ nhưng kiên định, khiêm nhường nhưng bền bỉ.

Nhân ngày 20/11, xin dành lời tri ân sâu sắc nhất gửi tới những người đã chọn cống hiến cho sự nghiệp “trồng người”. Cảm ơn các thầy cô đã dùng tình yêu thương để nâng đỡ từng ước mơ nhỏ bé, đã dành cả tuổi trẻ và nhiệt huyết để dạy dỗ, để thắp sáng và để mở ra tương lai cho biết bao thế hệ. Đạo làm thầy là ánh sáng không bao giờ tắt – và chính các thầy cô là những người giữ cho ánh sáng ấy luôn rực rỡ trong đời sống hôm nay và mai sau.

Cùng chuyên mục

Tin mới